|
….Sau 1 tháng wen nhau , faj nóy là 2 tuần , cảm giác đó tan piến hjk òy , phải chăng cảm giác mến đó chỉ được bao bọc ở bên ngoài , kòn bên trong thỳ lại mất đi cảm giác đó chỷ kòn lại “ tình pạn ..”
….Đêm ấy là14/2, trên đường đông lém, rất đông là khác … Điện thoại reo, nó zui lém , zui đến nỗi nhảy tung lên , anh hẹn nó à, phải , anh hẹn nó đếy , hẹn ở quán kem mà nó thix ăn nhất đếy , lúc ấy là 2h chìu , nó sửa soạn kĩ lém , nó đy makeup, làm tóc , làm móng , zì nó biết rằng hôm nay đêy là ngày zui nhất sau 2 tuần nó zới anh wen nhau , nó sửa soạn xong thỳ lúc đóa là 4h chìu , nó tự nhủ “ kòn lâu lém anh móy tới , nhưng ko sao, được đy chơi với anh là nó zui lém rồi ” . Nó nằm trên giường nghĩ đến được đy chơi zới anh , nó bật cười , chợt nó chìm trong giấc ngủ , trong giấc ngủ đó , nó được gặp anh, phải là anh , người mà nó đã chờ đợi suốt 2 năm wa, từ lớp 7 đến đêy , suốt 2 năm wa , nó chỷ chờ đợi anh mà thôi… Nó mơ thấy anh dẫn nó đến 1 nơi ngắm sao, sao đẹp lắm chứ , anh ôm nó trong 1 vòng tay ấm áp, chặt lắm chứ, như anh sợ mất nó… Chợt nó giật mìh tỉnh giấc … píp píp , tiếng xe của anh , nó vội chạy ra và bước lên xe của anh , nó ôm chầm lấy anh, , trên xe nó vẫn đang mơ anh đang ôm nó. …
…Anh dẫn nó đến quán kem, quán ấy bán kem ngon thật đếy, nó ăn xong 1 ly lại gọi thêm 1 ly nữa, “nhưng tại sao anh lại ko ăn ,anh kóa chiện gì sao”_ nó ngơ ngác hỏi , anh nói rằng “ anh ko biết phải nóy sao với em nữa , anh mún em thật sự nge anh nóy” ,nó tưởng rằng anh sẽ nóy với nó rằng anh iu em nhìu lắm hay hôm nay em đẹp thật , nó đã gật đấu và bắt đầu nge anh nóy, “ anh nóy xong ,em đừng pùn nhé, từ lúc anh wen với em 2 tuần nay , anh thấy hìh như mìh ko hợp đếy em ạ, anh kóa suy nghĩ khác , kòn em thỳ kóa suy nghĩ khác, anh và em như ở 2 thế giới vậy ko thể hòa trộn với nhau được , cũng kóa thể nóy rằng , em ko hợp với anh, anh ko phải chê em xấu nhưng thật sự em ko phải là người mà anh cần phải tìm, em hĩu ko , suốt 2 tuần nay anh thật sự rất kố gắng làm thế nào để phù hợp với em , … nhưng ko thể , anh ko làm được , mỗi lần anh đy chơi với em thật sự anh khó chịu lắm , anh như thở ko được … ” .. Nó bắt đầu rơi nước mắt “ vậy là chia tay hả anh nhĩ ”anh gật đầu , “ em kóa làm sai gì mà anh lại nỡ nóy ra câu này , phải chăng em thiếu cái gì đó ko tốt , em kóa thể sửa mà , em chỷ kần ở bên anh , em cái gì cũng sửa mà , anh nóy đy, em thiếu gì .” “em ko thiếu gì hết chỷ là anh cảm thấy mìh ko hợp và...anh...anh ko kóa cảm giác với em , đêy là chiếc nhẫn cặp mà em tặng cho anh nàk , anh trả lại cho em , nó quý wá em ạ” Nó gạt nước mắt và nóy “ thôi được rồi em biết em thiếu gì rồi , anh yên tâm, em hứa em sẽ zui lại như xưa mà , em sẽ ko pùn đâu , vì em biết rằng tình iu ko miễn cưỡng được , thôi chào anh nha ” .Nóy xong nó vội chạy đy từng giọt nước mắt nó rơi , nó đy tới đy lui quây quảnh chỗ mà anh với nó thường hay đến , nó cầm chiếc nhẫn trên tay nó bật khóc , nó ko hối hận vì những việc trong suốt 2 năm wa nó đã làm liên wan đến anh , anh ko hĩu nó nhưng nó rất hĩu anh và nó cũng rất zui vì anh cũng thương iu nó suốt 2 tuần wa , chỷ kóa 2 tuần nhưng nó cũng zui lắm òy …nó gạt nước mắt … nó sẽ tiếp tục zui như xưa vì nó đã hứa với anh rằng nó nge xong phải vui và ko được khóc , nó tin rằng nó sẽ làm được mà ….
|
|